THỨ BẢY TUẦN 6 THƯỜNG NIÊN
Lập tông tòa thánh Phêrô
Mt 16,13-19
Lời Chúa:
“Thầy bảo cho anh biết: Anh là Phêrô nghĩa là tảng đá, trên tảng đá này Thầy sẽ xây Hội thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi” (Mt 16,18)
Câu chuyện minh họa:
Wiliam Oscar Wilde kể một huyền thoại sâu sắc: “Họa mi và bông hồng đỏ”. Một sớm mùa hè, họa mi làm tổ trên cành dương đã nghe trọn lời than thở của một chàng trai bên cửa sổ: “Nếu anh không kiếm nổi bông hồng đỏ để em cài ngực áo trong buổi dạ hội đêm nay, em sẽ xa anh mãi mãi”. Họa mi dư hiểu chàng trai đã lang thang khắp các nương đồng. Nhưng tìm đâu ra một bông hồng đỏ dưới nắng cháy mùa hạ này? Trời ơi, người tình sẽ chắp cánh bay xa. Họa mi không chịu nổi dằn vặt bi thương của chàng. Họa mi phải ra tay thôi. Nàng khép cánh trước cây hoa hồng bên giếng nước nài xin:
- Chị hồng ơi, chị có vui lòng tặng em một bông hồng đỏ thắm không?
- Họa mi ơi! Em vô tâm như những chiếc gai trên thân chị. Mùa hạ nắng cháy sao em lại xin hoa hồng đỏ?
Chị hồng rung rung cành lá giận dỗi. Họa mi tiếp tục tìm kiếm. Nàng nép mình đậu trên một cành hồng ngoài xa hàng giậu.
- Chị hồng ơi có phép mầu nào nở cho em một bông hồng đỏ?
- Họa mi ơi! Đời cần hoa chi cho thương đau?
- Sao cũng được, miễn em kết chặt một mối tình.
- Được, nhưng phép mầu cần phải có mầu đỏ.
- Bằng mọi giá chị ạ.
- Bằng giá sinh mạng?
- Kể cả sinh mạng em.
- Họa mi ơi! Hãy đặt cổ em trên gai nhọn của chị, hãy hót cho chị, cho cây cỏ, cho đất trời khúc tình ca thắm thiết nhất đời em. Hãy đổ máu cho bông hồng nở. Hãy nhuộm máu cho bông hồng đỏ. Mình sẽ có một bông hồng đỏ như máu đẹp nhất trần gian.
Họa mi đã hót đến giây phút cuối cuộc đời, đã đổ đến giọt máu cuối cùng, đã chết rũ trên cành hồng cạnh đóa hồng bí nhiệm đỏ thắm.
Chàng trai mừng vui tiếng cười mở hội. Bông hồng được hái về trau chuốt trước khi có mặt trong đêm dạ hội. Điều lạ lùng nhất mà cũng phi lý nhất, phi lý như chính cuộc đời phi lý, là người tình đã khước từ đóa hồng bí nhiệm, vì trên ngực áo một bông hồng giả đang ngự trị… Sáng hôm sau, dân làng bắt gặp một đóa hồng bị nghiền nát, nằm tả tơi dưới vết bánh xe bò.
Suy niệm:
Tình yêu đòi hỏi một sự hy sinh rất lớn có khi phải hy sinh cả mạng sống mình để tô điểm cho tình yêu. Hy sinh là dám liều, dám để bản thân mình bị mất mát. Từ bỏ mình để những nhân đức mọc lên. Nhưng hương thơm của tình yêu sẽ là hạnh phúc.
Phêrô là người được Chúa chọn không phải vì ông giỏi giang nhưng vì ông có lòng mến và dám để Chúa “cắt tỉa” ông mỗi ngày. Muốn biết ai thì chúng ta cần tiếp xúc với người đó. Phêrô đã tiếp xúc với Chúa nên đã có kinh nghiệm về Chúa. Chúng ta cũng vậy, chúng ta cần chạm vào Chúa hay nói đúng hơn, chúng ta cần để cho Chúa chạm vào cõi lòng chúng ta, để chúng ta vững tin bước theo Chúa dù có bước đi trên con đường khổ giá vẫn hiên ngang và vui vẻ.
Lạy Chúa xin cho chúng con nhận ra Chúa luôn đồng hành với chúng con trên mọi nẻo đường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét