Ba cuộc đời – ba
cách chết
Trên đồi
Golgotha cách đây hơn hai ngàn năm, có 3 tử tội trên thập giá. Ba con người đều
chết trên thập giá với ba thái độ khác nhau. Đó chính là Thầy Giê-su ở giữa. Một
người bên hữu được gọi là trộm lành. Một người bên tả truyền thống vẫn gọi là
trộm dữ. Tại sao cùng một hoàn cảnh mà cách thức đón nhận lại khác nhau? Đâu là
điểm khác biệt giữa ba con người?
Trước hết đó là
Thầy Giê-su, một con người đã tự nguyện vác thập giá để cứu độ chúng sinh. Ngài
chấp nhận đi vào cái chết không phải do tội của mình mà vì tội của nhân gian.
Ngài đã chết để thí mạng vì bạn hữu. Cả cuộc đời của Ngài đã sống vì người
khác. Ngài đã sống một cuộc đời để yêu thương và yêu thương cho đến cùng. Ngài
đã đi đến tận cùng của yêu thương là thí mạng mình vì bạn hữu. Cái chết của
Ngài là bằng chứng cho tình yêu. Đau khổ Ngài chịu cũng vì yêu thương nên Ngài
không than vãn, không uất hận vì đời đen bạc. Không nguyền rủa cuộc đời vì những
gánh nặng đang đè trên vai. Vì yêu đối với ngài không chỉ là tam tứ núi cũng
trèo, thất bát sông cũng lội, mà còn dám chết cho người mình yêu được sống và sống
dồi dào. Thế nên, đau khổ đối với Ngài là niềm vui. Và ngài đã đi vào cái chết
trong thanh thản vì đã hoàn thành sứ mạng đời mình: “yêu thương và phục vụ” cho
người mình yêu. Ngài không hối tiếc về cuộc sống đã qua. Ngài không hối hận vì
việc mình đã làm. Ngài rất vui vì đã đi trọn con đường của tình yêu. Ngài đã
trút hơi thở cuối cùng trong an bình khi Ngài nói cùng nhân loại “mọi sự đã
hoàn tất” và nói cùng Chúa Cha “Lạy Cha, con xin phó thác linh hồn trong tay
Cha”.
Người thứ hai là
anh trộm lành. Anh là một tội nhân. Anh đón nhận hình phạt và cái chết vì chính
tội của mình. Nhưng anh là một con người biết phải trái. Anh biết việc mình làm
là đáng tội, là đáng phải chịu hình phạt. Cuộc đời anh chưa làm điều gì tốt cho
tha nhân. Anh đã sống một cuộc đời chỉ làm hại người khác. Thế nên, anh đã nói
với Chúa: “Tôi đã bị như thế này là xứng đáng với tội của tôi”. Anh đón nhận thập
giá để đền bù những lầm lỗi đã qua. Anh chấp nhận cái chết nhục nhã như là hình
phạt đích đáng vì tội của mình. Anh đã tìm được bình an trong giờ phút cuối
cùng của đời người. Anh cũng biết rằng anh không xứng đáng chung phần hạnh phúc
thiên đàng với Thầy Giê-su, anh chỉ mơ ước Thầy Giê-su nhớ tới anh khi Thầy về
thiên đàng. Đối với anh thập giá là cơ hội để anh đền bù lầm lỗi. Thập giá là
nhịp cầu đưa anh vào thiên đàng. Thế nên, anh đón nhận thập giá với lời xin
vâng theo mệnh trời. Anh không oán trời, oán đất. Anh đi vào cái chết với tâm hồn
thanh thản vì anh đã đền bù những lầm lỗi của quá khứ cuộc đời.
Người thứ ba là
anh trộm dữ. Anh lao vào cuộc đời như con thú đang tìm mồi. Cuộc đời anh chỉ
tìm hưởng thụ cho bản thân. Vì ham muốn danh lợi thú anh đã sẵn sàng hạ thấp
nhân phẩm mình và chà đạp phẩm giá của tha nhân. Anh đang có nhiều toan tính để
hưởng thụ. Thế nên, anh không chấp nhận thập giá đến với anh. Anh không chấp nhận
kết thúc cuộc đời bằng cái chết bi thảm trên thập giá. Anh đòi quyền sống. Sống
để hưởng thụ. Anh nổi loạn vì đời anh còn quá trẻ, còn quá nhiều tham vọng nên
anh không thể chấp nhận cái chết đến với mình. Thế nhưng, anh vẫn phải chịu
hình phạt vì tội của mình. Công lý đòi buộc anh phải thi hành, dầu anh không muốn.
Thập giá làm cho anh đau khổ. Cái chết làm cho anh nổi loạn. Anh nguyền rủa trời,
nguyền rủa đất và xúc phạm cả đến Thầy Giê-su, một con người đang phải chịu cái
chết vì đã liên đới với anh. Anh đã chết trong sự hoảng loạn và khổ đau.
Mỗi người chúng
ta đang sống một cuộc đời cho chính mình. Mỗi người chúng ta đang đón nhận thập
giá với thái độ khác nhau. Có người chấp nhận thập giá để đền tội. Có người chấp
nhận thập giá vì lòng yêu mến tha nhân. Và cũng có người đang từ chối thập giá
trong cuộc đời. Hạnh phúc hay đau khổ tuỳ
thuộc vào việc chọn lựa sống của chúng ta. Nhưng dù con người có muốn hay
không? Thập giá vẫn hiện diện. Thập giá của bổn phận. Thập giá của hy sinh từ bỏ
những tham lam bất chính, những ham muốn tội lỗi, những ích kỷ tầm thường. Đón
nhận thập giá sẽ mang lại cho ta tâm hồn bình an vì đã sống đúng với bổn phận
làm người. Đón nhận thập giá còn là cơ hội để ta đền bù những thiếu sót trong
cuộc sống của mình và của tha nhân. Đón nhận thập giá còn là cơ hội để ta tiến
tới vinh quang phục sinh với Chúa trên thiên đàng.
Nguyện xin Chúa
là Đấng đã vui lòng đón nhận thập giá vì chúng ta, nâng đỡ và giúp chúng ta vác
thập giá hằng ngày mà theo Chúa. Xin giúp chúng ta biết sống một cuộc đời hy
sinh cao thượng để chúng ta không hối hận vì quá khứ, nhưng luôn bình an vì đã
sống chu toàn bổn phận của mình với lòng mến Chúa, yêu người. Amen
Lm.Jos Tạ duy Tuyền
(Nguồn: thanhlinh.net)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét